Cái gọi là hiện "nay" kỳ lạ trong sứ mạng Cơ Đốc giáo
Hãy suy nghĩ về điều nầy. Đức Chúa Trời của cả cõi vũ trụ đã bày tỏ sự mặc khải đặc biệt và công tác cứu rỗi của Ngài cho một dân tộc rất ít người, dân tộc Y-sơ-ra-ên, trong vòng 2000 năm - từ khi Áp-ram được kêu gọi trong Sáng thế ký 12 cho đến khi Đấng Christ đến. Trong suốt khoảng thời gian đó, "Ngài để cho mọi dân theo đường riêng mình" (Công vụ 14:16).
Sau khi Con của Ngài bước vào thế gian, mọi sự đó đều thay đổi
Khi Chúa Jêsus đang sắp sửa về trời, Ngài phán rằng: "người ta sẽ nhân [danh Ngài] mà rao giảng cho dân các nước sự ăn năn để được tha tội" (Lu-ca 24:47). "Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân" (Ma-thi-ơ 28:19). Đây là thời điểm mấu chốt thay đổi lịch sử toàn thế giới.
Kế hoạch chi tiết của Đức Chúa Trời
Nhưng mạng lệnh phải môn đồ hóa muôn dân chưa từng là ý nghĩ phụ thêm vào sau đó bao giờ. Đó là kế hoạch ngay từ lúc Đức Chúa Trời chọn dân Y-sơ-ra-ên. Đức Chúa Trời phán cùng Áp-ram rằng: "các chi tộc nơi thế gian sẽ nhờ ngươi mà được phước" (Sáng thế ký 12:3).
Sau đó, sứ đồ Phao-lô đã thêm ý nghĩ nầy vào Phúc Âm về sự xưng công bình bởi đức tin nơi Đấng Christ: "Kinh thánh cũng biết trước rằng Đức Chúa Trời sẽ xưng dân ngoại là công bình bởi đức tin, nên đã rao truyền trước cho Áp-ra-ham tin lành nầy: Các dân sẽ nhờ ngươi mà được phước" (Ga-la-ti 3:8). Như vậy, Đức Chúa Trời đã muốn Phúc Âm của Đấng Christ vươn đến mọi dân tộc từ lúc Ngài chọn Áp-ram khoảng 2000 năm trước khi Đấng Christ đến thế gian.
Vậy, tại sao phải có sự chậm trễ quá lâu đến như vậy, từ trước khi Đấng Christ đến cho đến lúc Đại mạng lệnh được ban ra nhân danh Ngài?
Tại sao lại phải có sự chậm trễ quá lâu như vậy?
Bởi vì với sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời, Ngài biết trước rằng các dân tộc trên thế gian sẽ hiểu rõ giá trị của Đấng Christ và công tác của Ngài một cách tốt hơn so với các phong nền 2000 năm lịch sử mà dân Y-sơ-ra-ên phải sống trong luật pháp, ân điển, đức tin, sự thất bại, của lễ chuộc tội, sự khôn ngoan, các lời tiên tri, sự thương xót và sự đoán xét.
Đây là cách sứ đồ Phao-lô diễn giải trong Rô-ma 3:19-20, chép rằng: "Vả, chúng ta biết rằng những điều mà luật pháp nói, là nói cho mọi kẻ ở dưới luật pháp, hầu cho miệng nào cũng phải ngậm lại, cả thiên hạ đều nhận tội trước mặt Đức Chúa Trời; vì chẳng có một người nào bởi việc làm theo luật pháp mà sẽ được xưng công bình trước mặt Ngài". Nói cách khác, Đức Chúa Trời phán trong 2000 năm đó cho dân tộc Y-sơ-ra-ên hầu cho "cả thiên hạ" đều nhận biết rằng chẳng có sự trông cậy nào để được hòa thuận với Đức Chúa Trời qua những "việc công bình chúng ta đã làm" (Tít 3:5).
Quyển sách dạy dỗ cho các dân tộc
Lịch sử dân Y-sơ-ra-ên không chỉ nói về dân Y-sơ-ra-ên thôi đâu. Mà lịch sử đó còn nói cho "miệng nào" và cho "cả thiên hạ". Đây không phải là một chuyến đi lòng vòng 2000 năm. Đức Chúa Trời đang viết xuống một quyển sách dạy dỗ các dân tộc. Việc có phần Cựu Ước trong Kinh Thánh không phải là sự tình cờ sắp đặt nào đó.
Khi sứ đồ Phao-lô rao giảng cho những người Gờ-réc không phải là người Giu-đa trên đồi Mars, ông nói rằng cho đến bây giờ "các đời ngu muội" đã bị bỏ qua. Đức Chúa Trời đã phó các dân tộc theo đường riêng mình. Nhưng không còn như vậy nữa. "Mà nay biểu hết thảy các người trong mọi nơi đều phải ăn năn, vì Ngài đã chỉ định một ngày, khi Ngài sẽ lấy sự công bình đoán xét thế gian, bởi Người Ngài đã lập, và Đức Chúa Trời đã khiến Người từ kẻ chết sống lại" (Công vụ 17:30-31).
Sự hiện "nay" cho các dân tộc
Đây là cái hiện "nay" mà chúng ta đương sống. Và đây là cái hiện "nay" khiến chúng ta phải rùng mình. "Mà nay biểu hết thảy các người trong mọi người đều phải ăn năn". Đấng Christ đã sống lại, Ngài ủy thác mạng lệnh nầy. Ngài sẽ ở cùng chúng ta cho đến khi sự nầy hoàn tất.
Chúng ta đang sống trong cái gọi là hiện "nay" dành cho "cả thiên hạ". Đức Chúa Trời đã chuẩn bị thời khắc nầy gần 2000 năm trước khi Đấng Christ đến. Ngài đã và đang đeo đuổi điều nầy gần 2000 năm kể từ khi Đấng Christ đến thế gian. Chúa Jêsus là Đấng sống và Ngài có đủ thẩm quyền để làm sự cứu rỗi. Và đây là lúc để gặt lấy cánh đồng của Ngài.